Tôi đi công tác Sài Gòn một tuần. Về tới văn phòng công ty, hỏi trợ lý: “Mọi việc ổn không?” “Dạ thưa anh, mọi việc sản xuất kinh doanh ổn. Không có gì đặc biệt. Khách hàng mua bán hàng ngày thì bọn em theo ý kiến của anh giải quyết được hết... À, có một tay đến nói là bạn đại học cũ thăm anh, nhưng chúng em đuổi ra khỏi văn phòng công ty luôn!”
Hồi còn trẻ, tôi đọc một truyện ngắn của ông nhà văn lẫy lừng, ông ấy viết: “Mẹ tôi là nông dân, tôi sinh ra ở nông thôn.” Nhiều người khen nức nở câu văn đó, thậm chí có người còn coi nó như là một mệnh đề triết học cao siêu bí ẩn mà ông nhà văn danh tiếng nọ âm thầm gửi gắm vào. Nhưng tôi lại chả thấy có gì hay ho trong đó. Mẹ tôi đúng là nông dân và tôi sinh ở làng. Thế nhưng khi đi ra ngoài xã hội, tôi thường giấu biệt điều này.
Tháng 4 năm Kỷ Hợi (1299) Thái Thượng Hoàng Trần Nhân Tông lên chùa Hoa Yên trên núi Yên Tử ẩn cư. Tin ấy truyền về kinh thành Thăng Long làm cho đức vua Trần Anh Tông đứng ngồi không yên. Kể từ khi được vua cha truyền ngôi cho năm Quý Tỵ (1293) lúc mới mười bảy tuổi đến bấy giờ, thực ra mọi việc triều chính vẫn do Thái Thượng Hoàng đảm nhiệm.
Tôi quay lại trường cũ học cao học, sau đúng mười năm ra trường. Vừa ra khỏi phòng đào tạo sau đại học, thì Hương, bạn gái hồi sinh viên, vào, cũng nộp giấy tờ. Đúng là định mệnh.
Đó là bốn chữ ban khen của một vị vua triều Nguyễn khi nghe tấu biểu của quần thần về phong tục của làng Hồ. Làng Hồ có tên chữ là làng Lạc Thổ, thuộc phủ Thuận Thành, trấn Kinh Bắc xưa. Nay thuộc thị trấn Hồ, huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Đây là một làng cổ có từ rất lâu đời. Tại đây dân làng còn lưu giữ được nhiều phong tục có nét văn hóa cao.
Cảnh sắc thôn quê có lạ hơn ngoài Bắc. Còn phố xá thì cũng vậy. Cũng lem nhem nhà ống bán buôn. Cũng lộn xộn giao thông xe pháo. Cũng người thì nhởn nhơ ăn nhậu tối ngày, kẻ thì tất bật kiếm miếng đút miệng. Đâu cũng là cái đất Việt này cả thôi, có gì lạ đâu.
Dịp gần đây tại nước Nam, có tay nhà văn trong một cơn hứng khởi rồ dại, bỗng nảy ra ý định viết lại những câu chuyện cổ tích bi thảm của nước hắn. Những câu chuyện hắn đã được nghe, kể, giảng giải từ bé. Rồi lớn lên. Già đi. Hắn chợt thấy những câu chuyện kia không đâu vào đâu. Hơi ngớ ngẩn. Thậm chí là phi nhân.
Sướng quá hóa rồ! Đấy là lời người làng Ma nói. Về Tuấn. Nguyên do Tuấn dạo này lại sinh chuyện muốn đi làm trang trại ở dưới cánh đồng Năm Cây. Làng Ma vốn có cánh đồng khá rộng. Gọi là đồng Năm Cây. Bởi xưa ở cái gò giữa cánh đồng có năm cây sanh cổ thụ, thời hợp tác xã người ta đã đốn làm củi đốt lò gạch mất rồi.
Quan chánh sứ Trần Phu tiên sinh, sau khi từ kinh thành Thăng Long, nước Đại Việt về bị mắc một chứng lạ. Ngài ngủ li bì suốt ngày đêm, hầu như chả ăn uống gì. Thoảng có thức dậy thì thấy mặt mũi lơ ngơ, đi như người mộng du trên đường. Và tóc đã bạc trắng như cước từ hồi nào.
Chính xác thì đại dịch Covid bắt đầu từ cuối năm 2019 với điểm khởi phát là thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc. Nên người ta mới định danh nó là Covid-19.
Y văn cổ truyền đã đúc kết, “Thập nhân cửu trĩ”. Ấy là tổng kết trong nhân gian, cứ mười người thì có tới chín người bị mắc bệnh trĩ.
Đó chính là cây hoàng liên hay còn gọi là hoàng liên chân gà, vì bộ phận dùng phổ biến của nó là thân rễ xù xì trông giống như chân một con gà! Hoàng liên có tên khoa học là Coptis chinensis Franch (hoặc Coptis quinqesecta Wang), họ Mao lương: Ranunculaceae.
Mỹ nhân làng Ngọc 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Bến sông xuân 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Lễ trao giả cuộc thi Đọc & Viết "Truyện Sử Trần" sẽ diễn ra sáng ngày 31/5/2025 tại Bảo tàng Lịch sử Quốc gia, số 1, Phạm Ngũ Lão, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
VỀ ĐÍCH: cuộc thi Đọc và Viết TRUYỆN SỬ TRẦN đã về đích và thành công tốt đẹp!
Giải nhất: 10 triệu đồng đã có chủ nhân xứng đáng!
Sáng 31/5/2025, tại Thủ đô Hà Nội, lễ trao giải sẽ được tổ chức!
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
[Bài thơ viết một năm trước, hôm mất mẹ. Một năm sau mới dám đọc lại. Nay sửa, nhờ AI phổ nhạc và hát...]