Duy nhất chỉ có ông nhà thơ hình dong cổ quái như Ngưu Ma Vương, mới về ở trên tầng thứ 26 nói có sự lạ. Nhưng bản thân tay nhà thơ này cũng đã là một sự lạ. Thân hình tầm thước không có gì lạ, nhưng cái đầu to với bộ râu tóc rối bù luôn phất phơ trước gió cũng chưa lạ lắm. Lạ nhất là đôi mắt của ông ta. Thật khó tả. Bởi ít ai dám nhìn thẳng thật lâu vào đôi mắt ấy.
Nhưng Mỉ hình như là hạt bụi thật, từ ấy biến mất tích. Chị đẹp cho người đi dò hỏi khắp các nơi nhưng tuyệt không thấy tăm hơi gì. “Trung tâm Super Sunday” của chị đẹp chuyển hướng kinh doanh, chỉ phục vụ cho khách du lịch ngoại quốc, không tiếp khách nội địa nữa.
Hắn biết nếu để chuyện lộ ra, om xòm lên thì câu chuyện không chỉ là tiền. Mà không cẩn thận sẽ là tù tội, thân bại danh liệt. Hắn vội triệu tập lũ đàn em, thuê thêm cả đám giang hồ đi lùng sục khắp các khu nhà cao tầng. Hắn đoán Mỉ chỉ quanh quẩn đâu trong đó, chứ không thể chạy ra khỏi cái khu mê hồn trận này
“Hắn là người đàn ông thực sự đầu tiên của đời em.”, tiếng rền rĩ âm u như thực như mơ vẫn cứ rót đều vào tai Sơn. Không muốn nghe cũng phải nghe. Trong đêm khuya thanh vắng, một mình ngồi ở ngay cửa gara xe, dựa lưng vào cái cột bê tông to tướng, tay Sơn đội trưởng bảo vệ mặc nhiên nghĩ mình đang mê. Một cơn mê hoang đường kỳ dị, không có thực…
Con đường phố thăm thẳm dài tới hơn bốn ki lô mét khiến cho khi xem toàn cảnh thành phố từ trên cao, trông như một cơ thể sống bị một thanh trường kiếm cắm vào tim. Vỡ tung tóe. Be bét, lở loét ra khắp xung quanh. Cái thành phố vốn nổi tiếng là nguồn cảm hứng của thơ ca nhạc họa hình như đang hấp hối.
Mỉ rất đắt hàng. Nhưng mỗi ngày chị đẹp chỉ cho tiếp một khách. Bọn xếp “note” để đợi được thưởng thức môn lạ dài dằng dặc đếm không hết. Mới chưa đầy ba tháng mà tiền trong tài khoản Mỉ đã thành một con số khổng lồ.
Chị khen Mỉ ngoan, chóng lớn, xinh nhiều. Chị bảo: “Ta vừa nghĩ ra cách kiếm tiền cho em. Nhiều mà không phạm pháp. Em có muốn kiếm nhiều tiền gửi về cho bố không?” “Em muốn đi làm như ba chị cùng phòng ạ!”
Mùa Đông năm ấy rét quá, rét chưa từng có mấy chục năm gần đây. Tuyết phủ trắng cả rừng sa mộc sau nhà. Nhiều cây cổ thụ trên rừng chết đứng. Trâu bò lăn ra chết hết. Rau, cây thuốc tàn lụi, người quăn queo lại.
Hắn kể, trong một đêm giá rét trực dưới gara, ngồi dựa lưng vào cây cột nhà to lừng lững ngay phía đằng sau bàn trực cho đỡ mỏi, thiếp đi. Nửa tỉnh nửa mê. Bỗng nghe thấy có tiếng thoang thoảng như vọng từ xa về, âm âm như từ trong tường ra, tiếng một người con gái trẻ. Trẻ lắm. Có khi còn vị thành niên ấy. Thầm thì nức nở…
Rốt cuộc mọi sự vẫn phải đi theo lẽ thông thường của cuộc đời: cái tốt đẹp luôn nhiều hơn cái xấu xa, cái thiện lương luôn thắng cái ác độc. Có như thế xã hội mới ngày một tốt đẹp lên.
Thật khó mà hình dung ra đời sống con người thời hiện đại lại thiếu thuốc kháng sinh. Thuốc kháng sinh- hay thuốc trụ sinh, tùy từng nơi gọi là một chất chiết xuất từ vi sinh vật hoặc có thể bán tổng hợp: từ cái chất chiết xuất trong công nghệ nuôi cấy vi sinh ra kia, người ta lấy đó là chất gốc rồi gắn thêm vào các chất hóa học khác, cho ra nhiều loại kháng sinh bán tổng hợp khác nhau.
Bệnh thời khí, là bệnh phát sinh theo thời tiết khí hậu. Hoặc dân gian còn gọi đơn giản là bệnh theo mùa.
Mỹ nhân làng Ngọc 2 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Vô vi - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Lễ trao giả cuộc thi Đọc & Viết "Truyện Sử Trần" sẽ diễn ra sáng ngày 31/5/2025 tại Bảo tàng Lịch sử Quốc gia, số 1, Phạm Ngũ Lão, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
VỀ ĐÍCH: cuộc thi Đọc và Viết TRUYỆN SỬ TRẦN đã về đích và thành công tốt đẹp!
Giải nhất: 10 triệu đồng đã có chủ nhân xứng đáng!
Sáng 31/5/2025, tại Thủ đô Hà Nội, lễ trao giải sẽ được tổ chức!
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
[phiên bản music- Thực ra, đây là bài thơ xuân viết khá lâu rồi, và cũng đã đăng vài báo. Nay nhờ AI phổ nhạc và hát luôn, cho vui!]