Trời đã tối, trăng vừa lên khỏi những ngọn tre mọc dày xung quanh căn nhà. Vốn được dặn mỗi khi đến không cần báo trước, không cần đánh tiếng kinh động xung quanh nên Hãn dợm tay nhấc cái cánh cổng bằng tre, định bước vào thì chợt sững người lại. Từ từ đặt cánh cổng xuống chỗ cũ. Thị Tuyển thấy vậy định hỏi. Hãn đặt tay lên môi ra dấu im lặng. Kéo nhẹ Tuyển sát vào cổng, chỉ tay nhìn qua khe những thanh tre cánh cổng. Cả hai cùng ghé mắt: ở góc sân, dưới chum nước mưa đặt cạnh cây cau, Trãi đang cầm một chiếc gáo nhỏ múc nước từ chum ra dội cho Thị Lộ đứng cong người xõa tóc ra gội. Họ vừa dội nước gội đầu cho nhau vừa nói cười thân mật tình tứ. Không rõ họ nói với nhau những gì, chỉ thấy tiếng cười rúc rích. Lả lơi. Thị Lộ để trần hoàn toàn thân trên, cánh tay nõn nà, bờ vai, bầu ngực trắng lóa. Ánh trăng mới lên ưỡm ờ xuyên qua tán lá tre, chiếu lên cặp vú nở nang rắn chắc của Thị Lộ như dát thêm hoa lên ngọc. Trãi dội nước lên tóc Lộ, mắt đắm đuối nhìn người tình đang dùng hai tay khua tóc. Cánh tay xung động nhịp nhàng khiến đôi bầu vú tròn xoe rung rinh, rung rinh…Trãi bỗng buông cái gáo nhỏ, quỳ xuống trước mặt Lộ, nâng bầu ngực của nàng lên. Đắm đuối ngắm. Tôn thờ. Lộ thụp mình ngồi xuống, dang tay ôm đầu Trãi vào. Trãi úp mặt vào ngực của Lộ rên lên những tiếng khe khẽ. Trăng trên trời mùa hạ nhô cao lên khỏi rặng tre, sáng như dát bạc tỏa xuống góc sân, cây cau, chum nước và đôi tình nhân. Khiến cho thân thể họ như đang tắm trong một màn sáng lung linh mơ ảo.
Bên ngoài cổng, Hãn và Tuyển tự động áp sát thân thể vào nhau lúc nào. Tấm thân võ sĩ cường tráng và thân hình thiếu nữ trinh trắng non tơ như dải lụa bạch tự cuốn dính vào nhau, nóng hổi. Vô thức đòi hỏi dâng hiến. Trong nồng nàn họ nắm chặt tay nhau cùng nhẹ nhàng trở lui. Họ không muốn làm khuấy động giây phút thần tiên của đôi tình nhân trời sinh kia. Họ nhìn nhau đắm đuối không chút ngượng ngùng. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc như ban ngay, khuôn mặt của Tuyển đỏ rực lên, nàng bạo dạn úp mặt vào lồng ngực rộng của Hãn, tay đấm nhẹ vào vai chàng, nói trong hơi thở đứt quãng: “Ôi, xấu hổ quá đi mất…” Hơi thở nóng rực của nàng lan qua lần áo mỏng khiến da thịt Hãn như phải bỏng. Và từ sâu thẳm cơ thể khỏe mạnh tràn trề sức mạnh, sinh lực đàn ông bừng bừng trỗi dậy. Hãn thấy người con gái vẫn đi theo đỡ đần mình bấy lâu hấp dẫn, đẹp lạ lùng. Hãn ôm lấy nàng xiết chặt. Tuyển như lả đi trong vòng tay Hãn. Buông xuôi. Họ đứng như dính chặt vào nhau bên ngoài rặng tre nhà Trãi. Vuốt ve âu yếm nhau. Hãn nâng khuôn mặt Tuyển lên âu yếm ngắm nhìn: “Nàng đẹp quá, như bông sen Tây Hồ vậy. Nàng hãy làm người của ta nhé?” Tuyển ngước mắt long lanh nhìn Hãn: “Tiểu nữ thích công tử từ lâu, ngài không nhận ra sao? Đêm nay có ánh trăng vàng làm chứng, công tử hãy chiều tiểu nữ đi.” Thế rồi họ cầm tay nhau chạy băng băng trên con đường quanh co bên hồ, quay lại phía bãi sông. Đến một bãi cỏ hoang cao lút đầu người. Hãn bế xốc Tuyển lên, băng vào sâu trong bãi, lăn xuống thảm cỏ mềm mượt thơm nức. Tung hết xống áo của hai người ra, phủ lên. Giữa đất trời trăng sao sáng rỡ như ban ngày, trên nệm cỏ thơm nức, thân thể ngọc ngà trắng muốt của nàng thiếu nữ trinh trắng cong lên đợi chờ dâng hiến. Trần Nguyên Hãn là một người đàn ông trưởng thành nên biết phải làm gì. Hãn nâng niu ngắm nhìn vuốt ve bầu ngực trinh trắng rắn chắc của nàng một cách tôn thờ. Âu yếm. Hãn lướt môi mình trên những ngọc ngà châu báu của nàng. Dùng đôi môi nóng rực nút nhẹ hai núm vú xinh xinh nhỏ nhắn mơ hồ như hạt sen non. Dụi mặt vào miền thảo nguyên xanh non êm ái của nàng. Hít hà. Nàng trinh nữ không chịu nổi, rướn lên rên rỉ trong niềm khát khao hoan lạc: “Chàng chiều thiếp đi, mau lên…”. Khi thân thể cường tráng của Hãn xâm nhập vào mình, nàng trinh nữ nở một nụ cười mãn nguyện. Đôi môi nàng rực lên như bông sen Tây Hồ buổi sớm mở ra đón ánh bình minh. Nàng Lê Thị Tuyển đã dâng hiến trọn vẹn cho Trần Nguyên Hãn. Họ bên nhau cả đêm.
Đánh giá
Mục lục bài viết
Người gửi / điện thoại
Đau chính là một phản ứng sinh tồn của cơ thể: nhờ có cảm giác đau mà con người ta biết đang bị tổn thương, bệnh tật ở đâu mà chữa trị.
Trong mỗi đơn vị đóng gói cơ bản của thuốc, còn luôn có kèm theo tờ hướng dẫn sử dụng để cho người sử dụng thuốc đọc. Thế nhưng thực ra sau khi đã đọc muôn vàn những tờ hướng dẫn sử dụng thuốc đó, tôi vẫn băn khoăn, cái đó chính xác là để cho ai đọc...
Mỹ nhân làng Ngọc 2 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Giã bạn - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Bến sông xuân 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Rơi tự do - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
Và ngày hôm nay 8/7, tác giả lại dành tình cảm và cảm xúc của mình cho những chữ ký và con dấu nhân dịp ra mắt bộ BOXSET 3 CUỐN SÁCH "Trần Thủ Độ - Trần Quốc Tuấn - Trần Nguyên Hãn". Sau chuỗi ngày nắng nóng gay gắt, Hà Nội hôm nay bỗng mát mẻ lạ thường, cảm tưởng như ông trời cũng thương mến, ủng hộ cho buổi ký tặng
Bạn nào muốn xem Dược sĩ chém về Bảo hiểm Y tế và các vấn đề liên quan trên sóng VOVTV, xin mời...