HOA TRÚC ĐÀO
PART 2:
Cuộc đời đã đặt hắn rầt nhiều lần phải đứng trước những sự lựa chọn, nhưng trước những cơ hội và lối rẽ của mình, lần nào hắn cũng phải lựa chọn khả năng an toàn nhất cho cuộc đời hắn và cho những người hắn tự thấy phải có trách nhiệm. Có lẽ sinh ra là con cả trong gia đình, lại là trưởng họ nên hắn tự mình cũng cảm thấy là không được phiêu lưu. Mỗi lần phải lựa chọn ngả rẽ cho cuộc đời thì hắn luôn phải ngoái nhìn lại phía sau, có bao nhiêu người thân thiết của hắn đang đợi chờ hắn ở phía sau? Thế nên, hắn không dám chọn những khả năng phiêu lưu, có lẽ cũng vì thế mà những thành công trong cuộc đời hắn cũng không lớn, không có mạo hiểm sẽ không có thành công! Thế nhưng hắn cũng chẳng thắc mắc gì nhiều, bởi hắn tin vào số mệnh. Hắn tin rằng con người ta sinh ra là có số mệnh rồi. Về mặt khoa học mà nói, khi sinh ra, khi bắt đầu hoài thai thì các tế bào gốc đã hình thành, ADN của mỗi cá thể đã ấn định, những điều đó đã quy định cho mỗi người sức khoẻ, bệnh tật, đường đời dài ngắn hay cả giàu nghèo ra sao.Rõ ràng là một cá nhân có sức khoẻ tốt, có nhiều tham vọng về một mặt nào đấy, lại được một lượng tế bào gốc đủ đầy hơn cá thể khác thì chẳng phải số phận họ sẽ tốt hơn sao? Tất nhiên là yếu tố xã hội xung quanh sẽ có tác động đến khá nhiều, nhưng thường thì những cá thể mạnh mẽ đó sẽ vượt lên hoàn cảnh, vượt lên số phận, họ có cả một trách nhiệm dẫn dắt người khác nữa kia … Còn “Thượng Đế” hay các đấng cao siêu nào đó, nếu có thì hắn nghĩ là Người cũng đã ấn định cho mỗi cá thể mà Người tạo ra một cái “khuôn” để mà vùng vẫy trong đó thôi. Hắn nhớ hồi học đại học, có ông Thày đã giảng cho bọn hắn khá chí lý: con người tất nhiên là có số phận, nhưng số phận không phải là cái gì bất biến, các anh hãy tưởng tượng số phận của các anh như là một ngôi nhà, các anh phấn đấu hết mình thì sẽ lên được đỉnh của số phận đó là cái trần nhà! Các anh không phấn đấu, không chiến đấu với đời thì số phận các anh sẽ là ở cái sàn nhà! Đó là bất biến! Nhưng thưa Thày, Thày thông minh giỏi giang thế mà Thày chẳng chỉ cho lũ học trò đang quay quắt, đang vật lộn với cuộc đời xem số phận chúng nó là ngôi nhà to hay bé, là tranh tre nứa lá hay biệt thự nguy nga để mà chúng nó biết trước, để mà có động lực chiến đấu với đời nhỉ? Thế nên rất nhiều lần, hắn đã phải tự hỏi: Đâu là số phận của mình? Ngày còn bé, hắn chăm ngoan học giỏi. Trưởng thành ra đời làm bất cứ việc gì cũng tốt, hắn từng đi miền núi công tác, đi bộ đội biên giới để trải nghiệm cái đói, cái rét đến cùng cực. Hắn từng uống rượu say đến “chấy cũng say”, để tìm cái cảm giác khi say quên trời đất nó như thế nào? Hắn đọc rất nhiều sách, phải nói là một con mọt sách. Hồi mới lên công tác ở miền núi, trong vòng một tháng hắn đã đọc hết cả sách của một cái thư viện nhỏ, làm cho em thủ thư ở đó cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn hắn như một siêu nhân! Khốn khổ ở cái xứ khỉ ho cò gáy ấy, vào cái thời bao cấp khốn khổ ấy, làm gì có thú vui nào khác buổi tối là đọc sách đâu, ti vi thì không có, điện thì không, chỉ còn rượu sắn men lá rừng và sách. Hắn không thích rượu, hắn chọn sách, hắn đọc đủ tất cả các thể loại mà hắn vớ được: từ tiểu thuyết tình ái, tâm lý xã hội, hình sự trinh thám, sách triết học, chính trị, chuyên môn, thậm chí cả tướng số, phong thuỷ hắn cũng đọc tuốt, nói chung là “Tả Pí lù”.Hắn có một trí nhớ tốt nên hắn đọc và nhập tâm được khá nhiều thơ văn và các kiến thức khác, nên khi giao đãi với mọi người, nhất là trong những cuộc rượu chè triền miên trên đường đời, khi đã phê phê, hắn hay trích dẫn thơ văn cổ kim đông tây trong câu chuyện của mình. Bọn bạn hắn vẫn bảo là hắn thuộc diện: “Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý”! Thế nhưng trong cuộc đời của hắn, kiến thức của ngàn vạn quyển sách nhiều khi cũng chẳng có ích gì. Nhiều lúc, hắn phải lao động khổ ải như một con trâu: Hắn đã từng đi chặt gỗ làm nhà trên rừng, đi đào đất đóng gạch rồi cả vác bê tông lên chốt ... Những lúc gian lao khổ ải đến cùng cực như vậy, hắn vẫn đau đáu một câu hỏi: Vậy đâu là số phận đích thực của hắn? Người xưa đã dạy: “Tận lực tri thiên mệnh”, chưa phấn đấu hết mình thì đã biết mệnh trời ở đâu, biết số phận sẽ cho mình những cái gì? Đêm hôm được gặp nàng lần đầu tiên về ấy, hắn cứ thao thức cả đêm. Cuộc hôn nhân của hắn lúc đó đang trong hoàn cảnh hết sức bi đát, nhiều mâu thuẫn giữa hắn và vợ tưởng như không hoá giải nổi. Nhưng có lẽ là số phận, ông trời lúc đó lại cho hắn một đứa con gái rất xinh, mà hắn thì rất yêu con bé và con bé cũng rất quyến luyến bố, nó chỉ thích rúc vào lòng bố mà nằm ngủ. Nhìn con, hắn thở dài, hắn muốn con mình không có một nét vương bận trên khuôn mặt thiên thần của nó. Nhưng nghĩ đến vợ, hắn lại càng thở dài, lòng hắn như đã lạnh băng, có lẽ bao xung đột tích tụ đã giết dần hết cảm xúc lứa đôi trong hắn! Hắn lại nhớ khuôn mặt yêu kiều của nàng, hắn giật mình như nhìn sâu được vào ánh mắt nàng nhìn hắn lúc đó, như mơ hồ có một tia lửa ấm áp nào trong đó giành cho hắn, cái bản năng đàn ông thích xâm lược và chiếm hữu của hắn từ trong tiềm thức hay trong số phận của hắn như đã nhận ra điều gì? Và hắn thầm nuôi trong mình một niềm hy vọng mong manh, mơ hồ nhưng cũng khá rõ ràng, hắn muốn hướng đến nàng như một cứu cánh cho cuộc sống đang bế tắc của hắn, dù chỉ là trong tâm tưởng …
Lần thứ hai hắn được gặp nàng cũng là một dịp hết sức tình cờ. Hắn và nàng cùng đi dự hội nghị tổng kết công tác ngành. Lúc đó, hắn mới biết nàng đã lấy chồng, đã sinh một con gái. Nhưng nàng vẫn đẹp mà còn đẹp hơn xưa, cái vẻ đẹp chết người của “gái một con”. Nhưng vấn đề ở chỗ là nàng vẫn nhận ra hắn, dù đã qua khá lâu cái dịp tình cờ đầu tiên ấy. Nàng chủ động chào hắn và hắn vẫn nhận ra được trong ánh mắt nàng nhìn hắn có một cái gì đấy, mơ hồ thôi nhưng ấm áp và gợi cho hắn niềm hi vọng … Sau tiệc rượu, hắn đã mời nàng đi uống cà phê. Tại cái quán cà phê ở ngõ nhỏ của cái thành phố êm đềm miền quê ấy, hắn lần đầu tiên được nói chuyện, được ngắm nàng thoả thích và cũng tại đấy ngọn lửa tình trong hắn đã bùng lên dữ dội. Lúc chia tay hắn đã bất ngờ đặt lên má nàng một nụ hôn …
*
* *
Nếu nói rằng hắn lấy vợ hoàn toàn không có tình yêu thì không đúng. Năm ấy hắn hai mươi bảy tuổi, vừa ra khỏi quân ngũ, bố hắn vừa mất vì bệnh hiểm nghèo, đằng sau hắn có ba đứa em chưa trưởng thành và một bà mẹ ốm yếu. Vừa ổn định công việc xong là hắn phải nghĩ ngay đến chuyện xây dựng gia đình riêng. Hắn xác định phải tự lo cho mình trước rồi mới tính đến việc chăm lo cho những người khác được. Hắn cũng đi tăm tia ngang dọc và bất ngờ gặp ngay cô giáo viên là vợ hắn bây giờ, vốn là em gái thằng bạn học hồi phổ thông. Thế là hắn lao vào chinh phục, cũng có tình yêu, có giận hờn, có nụ cười và có cả những giọt nước mắt, có những nụ hôn vội vã bên gốc cây na … Tất cả trong khoảng chín đến mười tháng gì đấy, là kể cả lần chia tay vài tháng do hiểu lầm đến nỗi hắn đã định đi tìm mối khác để cưới! Thế rồi đám cưới diễn ra đúng như dự định của hắn, một đám cưới nhà quê điển hình khi ấy, pháo nổ, thiệp hồng và rượu tràn cung mây … Rồi hắn sinh con trai đầu lòng, nhìn thằng bé mới vài tháng tuổi nằm bi bô trên giường, mắt mở to tròn xoe như hai hòn bi ve, chân tay bụ bẫm trắng trẻo và đáng yêu như một thiên thần. Trong lòng hắn bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả, có lẽ là tình phụ tử bùng lên trong lòng hắn! Hắn tự thề với lòng mình, hắn sẽ gác lại tất cả những suy tưởng viễn vông, những kế hoạch vĩ đại đang ấp ủ trong lòng mà chưa có dịp thực thi để lao vào kiếm tiền, để cho con hắn bằng mọi người. Con hắn phải có nhà ở, có xe đi, nó phải được chăm sóc tốt nhất! Thế rồi hắn lao vào kiếm tiền với tất cả sinh lực và sự nhiệt tình hiếm có. Trong cái hoàn cảnh xã hội lúc đó, nửa bao cấp, nửa kinh tế thị trường, tranh tối tranh sáng thì việc kiếm ăn đối với một kẻ có học, có đầu óc như hắn không phải là khó. Hắn làm đủ thứ việc: từ chuyên môn sâu của hắn đến những việc chả dính dáng gì đến chuyên môn của hắn, miễn là kiếm ra tiền. Có thời kỳ, đêm hắn chỉ được ngủ ba đến bốn giờ, nhưng hắn vẫn rất khoẻ. Ngày ở bộ đội, được rèn luyện nhiều nên hắn chịu đựng được cường độ làm việc cao. Rồi thì ông trời cũng thương kẻ có lòng, hắn rồi cũng có mọi thứ mà mình mơ ước. “Đại phú do thiên, tiểu phú do cần”, ở vào hoàn cảnh của mình hắn thấy thật là đúng. Trở thành Đại gia trong thời buổi kinh tế thị trường cần rất nhiều yếu tố, trong đó “số trời” là quan trọng nhất! Hình như việc ai đó trở thành một cái gì trong đời đã được quyết định ở trên cao xanh kia rồi ấy! Còn hắn thì cần cù làm việc nên con cái hắn cũng được đầy đủ như người ta, có nhà ở, có xe đi, con cái hắn được học hành tử tế. Mẹ và các em hắn được trông nom chu đáo. Hắn trở thành một người khá là thành đạt trong con mắt của bạn bè, họ hàng, làng xóm …
*
* *
Đánh giá
Mục lục bài viết
Cuộc đời đã đặt hắn rầt nhiều lần phải đứng trước những sự lựa chọn, nhưng trước những cơ hội và lối rẽ của mình, lần nào hắn cũng phải lựa chọn khả năng an toàn nhất cho cuộc đời hắn và cho những người hắn tự thấy phải có trách nhiệm.
Người gửi / điện thoại
Khoảng độ chục năm trở lại đây, dân tình hay rì rầm bảo nhau mua một thứ thuốc thần kỳ của Trung Quốc (hoặc Hàn Quốc) về cất sẵn trong nhà, phòng khi hữu sự đem ra dùng ngay. Thuốc này nghe nói trị được trăm thứ bệnh, toàn những bệnh thuộc hàng “tứ chứng nan y”! Tôi nghe thấy, chỉ cười, không quan tâm lắm.
Nhưng trước hết có lẽ ta nên tìm hiểu chút, huyết áp là gì? Huyết áp là áp lực đẩy máu do sức bơm của tim và độ cản của thành mạch.
Paracetamol có công thức hóa học là C8H9NO2. Tên khoa học khá rậm rì rắc rối nên tôi không đưa ra đây làm gì cho nhức đầu các bạn.
Mặt Ma - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Giáo sư Kê - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Vô vi - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Chuyện bên kè đá - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
Và ngày hôm nay 8/7, tác giả lại dành tình cảm và cảm xúc của mình cho những chữ ký và con dấu nhân dịp ra mắt bộ BOXSET 3 CUỐN SÁCH "Trần Thủ Độ - Trần Quốc Tuấn - Trần Nguyên Hãn". Sau chuỗi ngày nắng nóng gay gắt, Hà Nội hôm nay bỗng mát mẻ lạ thường, cảm tưởng như ông trời cũng thương mến, ủng hộ cho buổi ký tặng
Bạn nào muốn xem Dược sĩ chém về Bảo hiểm Y tế và các vấn đề liên quan trên sóng VOVTV, xin mời...