HOA TRÚC ĐÀO
PART 7:
Dạo này cuộc sống của Hắn cực kỳ căng thẳng, doanh nghiệp mà hắn có trách nhiệm điều hành đang gặp nhiều khó khăn. Điều này thì cũng là rất bình thường trong một nền kinh tế nửa dơi nửa chuột như hiện nay. Hắn có một cái đầu khá là nhiều ý tưởng nhưng cũng rất lạnh lùng nên mới chèo chống tạm ổn, chứ nếu không , có lẽ mấy cơn bão tài chính đang tràn qua khắp các quốc gia, khắp các vùng miền trên cả nước đã cuốn hắn xuống âm ti địa ngục rồi. Quy luật cung cầu của kinh tế thị trường luôn dao động theo đồ thị hình sin, hắn cứ đành phải nương theo từng đợt sóng mà lèo lái doanh nghiệp tồn tại trong thời buổi cam go để đợi ngày mai tươi sáng hơn. Đã thế, dạo này hắn lại vướng vào thêm bao nhiêu cái hoạt động xã hội khác nữa, toàn những việc “Ăn cơm nhà, vác tù và hàng tổng”! Vợ con hắn bảo hắn bị điên! Tự nhiên đi gánh bao cái lo vào thân. Nhiều lúc nằm nghĩ một mình, hắn thấy hắn điên thật, hắn tốn tiền, tốn sức lực và tổn hao bao trí tuệ để làm việc xã hội nhưng chả bao giờ hắn nhận cái gì, ngay cả một tấm giấy khen in loè loẹt như tranh Đông Hồ của một cấp chính quyền nhỏ nhất cũng không có!. Nhưng lạ là, có lúc chán nản, nhưng như một bổn phận, hắn cứ lăn vào làm. Có lẽ số phận đã bắt hắn phải gánh vác những việc như vậy, hắn tuổi trâu mà, trâu thì phải cày thôi! Có lúc nhiều việc, mệt mỏi quá, hắn loạn cả đầu lên, không biết làm việc gì bây giờ, cứ ngồi yên lặng một mình đờ đẫn trong văn phòng. Bỗng hắn chợt nhớ ra là hắn còn có nàng, hắn gọi cho nàng, nghe cái giọng véo von của nàng huyên thuyên kể chuyện tầm phào, chuyện ông sếp cơ quan nàng sắp nghỉ hưu dở chứng ra sao, chuyện chồng nàng đang phải chạy chọt để lên chức thế nào, chuyện con bé lớn nhà nàng đi học bị bạn trai đùa dỡn, chuyện thắng cún con của nàng bắt đầu ra dáng đàn ông.Rồi cả những câu chuyện muôn thủa của mọi nhà là chuyện nàng dâu với nhà chồng. Có lúc nàng lại lan man với cái giọng cực kỳ vô tư lự kể cho hắn nghe cả những chuyện tình công sở ở cơ quan nàng, ở cơ quan bên cạnh, ở ngoài xã hội. Hắn phì cười khi thấy nàng kết luận một câu xanh rờn: “Khiếp, bây giờ khiếp thế anh nhỉ?ở đâu cũng thế!”. Chỉ một chút nữa thì không giữ được miệng, hắn định bảo nàng là: “Anh với em cũng thế!”. Đa số những câu chuyện tầm phào qua điện thoại ấy sẽ kết thúc bằng một cái lịch hẹn gặp mặt. Thông thường thì nàng sẽ từ chối và hắn thì sẽ nói hoặc gửi tin nhắn cho nàng rằng: “Nếu em không cho anh gặp thì anh không làm ăn gì được bây giờ!”. Và rồi, tại một khách sạn nhỏ êm đềm ngoại ô, nàng và hắn lại tan chảy vào nhau. Để rồi khi chia tay, khuôn mặt nàng lại bừng lên rực rỡ với đôi môi đỏ thắm đầy mê hoặc của một bông bích đào vừa mới mãn khai. Hắn lại thấy cuộc đời thật là tươi sáng, thật đáng sống, hắn lại thấy mình tràn đầy sinh lực và lại hăm hở lao vào những công việc mà hắn coi như bổn phận của mình với cuộc đời.
Nhưng quả thật là cuộc đời hắn có quá nhiều bổn phận, từ lúc đi học hắn đã được dạy dỗ khá nghiêm khắc về bổn phận làm người. Hắn được các thày dạy cho về bổn phận làm học sinh phải chăm ngoan, là con cái phải kính yêu vâng lời cha mẹ, là một đấng nam nhi phải có nghĩa vụ và bổn phận với núi sông:
Phải có danh gì với núi sông”
Bổn phận làm chồng, làm cha phải chung thuỷ và yêu thương vợ con!
Ôi lạy Chúa lòng lành, lạy Đức Phật vô biên, lạy tất cả các Đấng thiêng liêng ở trên đời này, hắn đã không làm tròn bổn phận của người chồng! Kể từ ngày hắn yêu nàng, gần như hắn quên bẵng nghĩa vụ làm chồng, thật may cho hắn là vợ hắn cũng đã bước sang cái tuổi xế chiều của đàn bà nên mọi sự đòi hỏi không còn gay gắt, chứ nếu không thì sẽ có một cuộc khủng hoảng lớn nổ ra. Năm thì mười hoạ, hắn cũng phải nghiến răng mà chiều vợ cho êm cửa êm nhà. Những lúc như thế, hắn thấy mình thật khốn nạn, thật nhục nhã và hèn đớn, hắn không dám sống thật với cảm xúc của bản thân mình. Hắn cảm thấy cuộc đời hắn cứ như một vở bi hài kịch luôn tiếp diễn nhau, có lúc hắn phải nhắm nghiền mắt lại, cố hình dung ra thân thể đàn bà nồng nàn của nàng và cái hương thơm quyến rũ rất riêng nơi nàng mới hoàn thành được nghĩa vụ người chồng ! Vợ hắn thì không đủ tinh tế để nhận ra hay tìm hiểu những ẩn ức trong lòng hắn, vợ hắn chỉ cho là hắn đang dở chứng ở cái tuổi đàn ông xế chiều mà thôi.
*
* *
Đánh giá (2)
Mục lục bài viết
Dạo này cuộc sống của Hắn cực kỳ căng thẳng, doanh nghiệp mà hắn có trách nhiệm điều hành đang gặp nhiều khó khăn. Điều này thì cũng là rất bình thường trong một nền kinh tế nửa dơi nửa chuột như hiện nay. Hắn có một cái đầu khá là nhiều ý tưởng nhưng cũng rất lạnh lùng nên mới chèo chống tạm ổn...
Người gửi / điện thoại
Trên thị trường dược phẩm thế giới hiện nay, không một loại thuốc nào có nhiều tên biệt dược như Paracetamol. Ngay như tại nước ta, cũng phải có đến hàng ngàn loại biệt dược mà thành phần cơ bản của nó là một loại hoạt chất có tác dụng hạ nhiệt, giảm đau: Paracetamol hay tên khác là Acetaminophen. Nào là: Paracetamol, Panadol, Paradol, Efferalgan, Tylenol, Typhy, Decolgen...
Theo một số thực nghiệm công bố trên các phương tiện truyền thông và ngay cả ông vụ phó An toàn giao thông cũng đã xác nhận thì, rõ ràng là chỉ cần ăn hai quả vải hoặc vài loại hoa quả nào đó là cũng có thể chúng ta đã nạp rượu một cách vô thức vào người. Điều đó đúng hay sai?
Trăng máu - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Bến sông xuân 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Lễ trao giả cuộc thi Đọc & Viết "Truyện Sử Trần" sẽ diễn ra sáng ngày 31/5/2025 tại Bảo tàng Lịch sử Quốc gia, số 1, Phạm Ngũ Lão, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
VỀ ĐÍCH: cuộc thi Đọc và Viết TRUYỆN SỬ TRẦN đã về đích và thành công tốt đẹp!
Giải nhất: 10 triệu đồng đã có chủ nhân xứng đáng!
Sáng 31/5/2025, tại Thủ đô Hà Nội, lễ trao giải sẽ được tổ chức!
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...