HOA TRÚC ĐÀO
PART 6:
Kể từ khi Nàng và Hắn thuộc về nhau, đã gặp nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào đi gặp nàng, hắn cũng vẫn thấy hồi hộp, tim hắn vẫn đập rộn ràng như thủa còn hai mươi. Lần nào hắn cũng lo sợ nàng không đến chỗ hẹn, nhưng rồi lần nào nàng cũng đến. Nàng cũng như hắn, cần hắn, nàng cần một bờ vai, cần một chỗ để cho nàng trút xả những Stress trong cuộc sống công chức tuy tẻ nhạt nhưng cũng không ít điều thị phi, và cho cả cái cuộc sống gia đình vốn chả nhà nào hoàn hảo ở cái xã hội mà hắn và nàng đang sống. Nhưng điều kỳ lạ là lần nào ân ái cùng nàng, hắn cũng có được cái cảm giác bùng nổ như ở trên thiên đường, như ở bên bờ suối đầy hoa trúc đào năm xưa. Chính hắn cũng không hiểu là, hắn lấy đâu ra sức lực ở cái tuổi đàn ông xế chiều như hắn, để mà bùng nổ và đam mê dữ dội cùng nàng đến như vậy? Nhiều lúc nằm yên lặng bên nàng, ngắm khuôn mặt kiều diễm của nàng, vuốt ve tấm thân ngọc ngà đẹp đẽ của nàng. Hắn cũng băn khoăn tự hỏi, đâu là khuôn mặt đích thực của nàng? Một người đàn bà chăm chồng thương con nhất mực, vun vén cho cái gia đình nhỏ từng ly từng tý, chăm lo cho chồng con đến từng chi tiết vụn vặt nhất trong cuộc sống! Và một người đàn bà tình nhân đầy say mê nóng bỏng, nàng cũng chăm lo cho hắn từ cái áo, cái quần đến chiếc dây lưng … Nhưng đôi mắt của nàng vẫn mở to, vẫn cứ sâu thẳm và vẫn cứ trong veo ngơ ngác, những nét trẻ thơ thanh tân vẫn ánh lên trên khuôn mặt, trong giọng nói của nàng và thân hình nàng vẫn tuyệt mỹ với những đường nét đàn bà rực lửa, nhưng vẫn ngọc ngà trẻ trung như thiếu nữ … Một lần, đang trong lúc cao trào nhất nàng cong mình ưỡn lên, hai chân nàng quắp chặt vào lưng hắn, hai tay nàng ghì chặt cổ hắn, nàng rung lên bần bật trong một cơn cực khoái sâu bùng nổ, nàng thì thào gấp gáp vào tai hắn: “Anh, khi chúng mình có em bé mất!”. Thế mà nàng vừa nói với hắn là đã cắt bán phần tử cung khi sinh thằng cún, chúng mình cứ vô tư đi!
*
* *
Cái hôm gặp cô giáo Mai bên bờ suối trở về doanh trại, đêm đó hắn ngủ như chết rồi, đầy mộng mị, ngực hắn nặng trịch lúc nào như cũng có tảng đá đè lên muốn tắc thở. Ngày hôm sau thức dậy, trở lại với những công việc thường nhật của lính tráng hắn mới bình tâm nghĩ lại hành động hắn làm với Mai. May cho hắn là Mai biết hắn khá rõ bởi vì hắn cũng hay ra trường Mai dạy chơi. Đương nhiên, hắn cũng là một trong những thằng lính xa nhà hâm mộ Mai, hắn hay chuyện trò và hay mượn Mai sách báo để đọc và có vẻ Mai cũng có cảm tình với hắn. Có lẽ vậy, nên khi hắn lao vào làm ẩu bên suối, Mai đã không kêu, chứ lúc đó chỉ cần Mai kêu một tiếng thì hắn sẽ gặp rắc rối to! Hoặc giả là Mai đã quá bất ngờ trước sự xuất hiện bất thình lình của hắn như vậy nên không kịp phản ứng gì… Vả lại hắn đã “gì” đâu? mới chỉ là mấy nụ hôn vội vã, không kịp cả cảm nhận hương vị môi má thiếu nữ ngọt đắng ra sao, mới chỉ là vài đụng chạm thể xác bên ngoài. Nghĩ đến đây, hắn thấy nóng mặt và cảm thấy có chút nhục nhã, xấu hổ cho cái bản lĩnh đàn ông của hắn. Lúc đó hắn hành động như một con thú, hoàn toàn theo sự điều khiển của bản năng. Nhưng hắn còn cảm thấy một nỗi ê chề cho thằng đàn ông trong hắn là, mới chỉ có thế, mới chỉ có đụng chạm bên ngoài mà hắn đã “tiêu” vung hết cả “tiền”! Nếu Mai là một người đàn bà từng trải thì hẳn sẽ cười vào mũi hắn …
Cả một tuần liên tục, hắn cứ dằn vặt trong cái cảm giác tội lỗi, xấu hổ, ngượng ngùng nên hắn cũng chẳng dám sang trường gặp Mai để nói lời nào. Thực tình thì hắn cũng không biết phải nói với Mai thế nào? Yêu ư? Hắn hoang mang không biết có phải là tình yêu không? Không biết Mai có thông cảm và tha thứ cho cái hành động rồ dại của hắn không? Cho đến tận thứ hai tuần sau đó, khi đơn vị hắn tập trung chào cờ buổi sáng tại sân vận động Trung đoàn, cạnh ngay con đường dân sinh bên ngoài doanh trại thì hắn nhìn thấy Mai, dắt xe đạp, phía sau giá đèo hàng là một cái túi to, có lẽ Mai về quê. Mai cúi đầu dắt xe, không nhìn xung quanh, lầm lũi đi thẳng về phía chân đèo. Hắn đứng trong hàng quân, như hoá đá, không nói một lời nào, miệng khô khốc, tai ù đặc, không nghe thấy gì, không nhúc nhích, nhìn bóng Mai mờ dần rồi khuất hẳn sau khúc ngoặt của con đường đèo đổ về xuôi. Mâý chục năm sau, trong một lần họp đồng ngũ đơn vị cũ, hắn gặp một thằng bạn cũ cùng đại đội, nhà gần quê Mai thì hắn mới biết được là thực sự cả tuần đó, Mai chỉ đợi hắn sang gặp nói với Mai vài lời thì Mai sẽ tha thứ cho hắn, sẽ yêu hắn và theo hắn. Nhưng Mai cứ chờ trong tuyệt vọng, đau khổ rồi có lẽ cả cái cảm giác bị xúc phạm đến tột cùng nên Mai quyết định từ bỏ cái vùng đất làm mình tổn thương, bỏ nghề dạy học, về quê, lấy chồng và làm nghề khác. Giờ đây Mai đang sống yên ấm cùng chồng con ở cái thị xã trung du bé nhỏ êm đềm. Còn hắn, nhớ lại câu chuyện với Mai, hắn đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng cái cảm giác xấu hổ thì hình như suốt đời sẽ vẫn cứ đeo đẳng hắn!
*
* *
Đánh giá
Mục lục bài viết
Kể từ khi Nàng và Hắn thuộc về nhau, đã gặp nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào đi gặp nàng, hắn cũng vẫn thấy hồi hộp, tim hắn vẫn đập rộn ràng như thủa còn hai mươi. Lần nào hắn cũng lo sợ nàng không đến chỗ hẹn, nhưng rồi lần nào nàng cũng đến. Nàng cũng như hắn, cần hắn, nàng cần một bờ vai, cần một chỗ để cho nàng trút xả những Stress trong cuộc sống...
Người gửi / điện thoại
Một hôm, tôi tới nhà ông nhà văn nổi tiếng dưới mạn Ngã Tư Sở chơi. Gặp ở đấy hai ẻm ở bển (Mỹ ấy mà- gọi thế cho thời thượng!) về. Một là nghiên cứu sinh văn học Việt. Một là doanh nhân, nghe tiếng tăm ông nhà văn lừng lẫy bèn theo bạn đến chơi. Nói chuyện một hồi, biết tôi là dược sỹ ẻm kia bèn gạ: “Em với anh chắp mối làm ăn đi!”
Đó chính là cây hoàng liên hay còn gọi là hoàng liên chân gà, vì bộ phận dùng phổ biến của nó là thân rễ xù xì trông giống như chân một con gà! Hoàng liên có tên khoa học là Coptis chinensis Franch (hoặc Coptis quinqesecta Wang), họ Mao lương: Ranunculaceae.
Thật khó mà hình dung ra đời sống con người thời hiện đại lại thiếu thuốc kháng sinh. Thuốc kháng sinh- hay thuốc trụ sinh, tùy từng nơi gọi là một chất chiết xuất từ vi sinh vật hoặc có thể bán tổng hợp: từ cái chất chiết xuất trong công nghệ nuôi cấy vi sinh ra kia, người ta lấy đó là chất gốc rồi gắn thêm vào các chất hóa học khác, cho ra nhiều loại kháng sinh bán tổng hợp khác nhau.
Mỹ nhân làng Ngọc 3 (Hết) - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Giáo sư Kê - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Bến sông xuân 2 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
Và ngày hôm nay 8/7, tác giả lại dành tình cảm và cảm xúc của mình cho những chữ ký và con dấu nhân dịp ra mắt bộ BOXSET 3 CUỐN SÁCH "Trần Thủ Độ - Trần Quốc Tuấn - Trần Nguyên Hãn". Sau chuỗi ngày nắng nóng gay gắt, Hà Nội hôm nay bỗng mát mẻ lạ thường, cảm tưởng như ông trời cũng thương mến, ủng hộ cho buổi ký tặng
Bạn nào muốn xem Dược sĩ chém về Bảo hiểm Y tế và các vấn đề liên quan trên sóng VOVTV, xin mời...