Tiểu thuyết của Trần Thanh Cảnh
MƯỜI BỐN
Hôm sau.
Khang tập trung tất cả nam nhân, nữ tử cùng người giúp việc trong phủ lại, nói:
“Thày đã bỏ vào trong núi thẳm tu tiên đắc đạo một mình không về nữa. Nay ta chủ trì nơi đây. Ta sẽ đóng cửa phủ không tiếp khách để nghiên cứu chân kinh. Thày có để lại cho các ngươi mỗi người một khoản tiền lớn đủ sống đến cuối đời. Nay các ngươi nhận lấy và về nơi bản quán cư ngụ. Khi nào ta ngộ được chân kinh, sẽ nhờ Đức Thượng Thiên triệu gọi thì các ngươi lại trở về phủ cùng ta thờ phụng ngài”.
Nam nhân, nữ tử quỳ hết xuống, dập đầu đôm đốp xuống nền gạch kêu van:
“Nay thày đi rồi thì chúng tôi đây đồng lòng tôn ông làm thày. Phủ ta cứ thế mà hành đạo có phải vẫn yên ổn sao?”.
Khang bảo:
“Vận số đã hết, lộc trời đã cạn, cố mà được sao? Các ngươi theo thờ thày Bút chẳng qua cũng là kiếm miếng ăn tàn. Làm gì có đạo giáo nào ở đây. Nay thày Bút đã bỏ đi, nhưng còn nghĩ đến công các ngươi khó nhọc tụng ca hầu hạ bấy lâu, có để lại cho ít tiền làm kế sinh nhai. Các ngươi có nhận không thì bảo? Không thì ta hóa vàng ráo!”.
Nghe Khang nói vậy, nam nhân nữ tử mắt bỗng dưng ráo hoảnh như chưa hề nhỏ giọt nước mắt nào. Răm rắp lấy tiền, rồi vội vàng đi luôn.
Mọi người đi rồi, Khang khóa chặt phủ thờ. Lên tháp, vào mật thất. Đem tất cả trầm hương của phủ, mang chất cháy vào phòng rồi châm lửa. Lúc ấy là khoảng giờ Ngọ sang giờ Mùi tháng tư âm lịch. Đầu hè nắng như đổ lửa. Dân làng Cùng ai nấy nằm tít trong buồng nhà trốn nắng. Tòa phủ thờ Thượng Thiên Linh Nhãn nhanh chóng biến thành một ngọn đuốc khổng lồ. Từ đám cháy ấy bốc ra một làn khói, mùi rất lạ. Hôm ấy gió nam thổi mạnh. Gió thốc vào trong làng mang theo cái ngọn khói lạ ấy quẩn khắp các ngõ xóm. Lùa vào từng nhà. Ai nấy hít phải đều chìm vào trong giấc mê man chẳng biết gì nữa. Đến khi tỉnh lại, cả làng chạy ra thì phủ Thượng Thiên Linh Nhãn đã thành một đống gạch đổ rồi.
Công an cũng về điều tra. Họ thu nhặt được ngoài cổng phủ một bức thư của Khang trong đó viết:
“Ta tự hóa về trời để được theo hầu Đức Thượng Thiên”.
Còn về cái mùi lạ làm cho dân làng Cùng ngủ mê, họ phỏng đoán là do khi cháy phủ, trầm hương, chất cháy, vàng mã, đồ thờ, nhà cửa, xác nam nhân Khang. Và nhất là cái quyển sách cổ bìa da đen sì với một trăm bảy mươi trang giấy ấy cháy. Tất cả quyện vào với nhau tạo nên phản ứng hóa học sinh ra một thứ chất khói lạ lùng khiến cho dân làng Cùng mê man. Nhưng đấy cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi. Bởi do nam nhân Khang đã chết nên bên công an cũng không điều tra tiếp nữa. Hồ sơ được đóng lại.
Nay dân các nơi đi ngoài quốc lộ nhìn vào làng Cùng vẫn thấy bên rìa làng một tòa đổ nát, gạch nung quá lửa đỏ ối. Nhiều người không biết, nghĩ đó là cái lò gạch bỏ hoang từ thời hợp tác xã. Dân làng Cùng thì đang bàn nhau là dọn dẹp đi rồi xây lên ở đó một cái trường mầm non. Thế nhưng họ còn đang băn khoăn không biết xúc cái đống hoang tàn đổ nát kia vất đi đâu…
11/ 2018.
TRẦN THANH CẢNH
Đánh giá
Mục lục bài viết
“Thày đã bỏ vào trong núi thẳm tu tiên đắc đạo một mình không về nữa. Nay ta chủ trì nơi đây. Ta sẽ đóng cửa phủ không tiếp khách để nghiên cứu chân kinh. Thày có để lại cho các ngươi mỗi người một khoản tiền lớn đủ sống đến cuối đời...
Người gửi / điện thoại
Trong mỗi đơn vị đóng gói cơ bản của thuốc, còn luôn có kèm theo tờ hướng dẫn sử dụng để cho người sử dụng thuốc đọc. Thế nhưng thực ra sau khi đã đọc muôn vàn những tờ hướng dẫn sử dụng thuốc đó, tôi vẫn băn khoăn, cái đó chính xác là để cho ai đọc...
Bệnh thời khí, là bệnh phát sinh theo thời tiết khí hậu. Hoặc dân gian còn gọi đơn giản là bệnh theo mùa.
Nước ăn chân là một loại bệnh ngoài da rất phổ biến ở nước ta, đặc biệt là vào dịp hè, mưa nhiều, lũ lụt. Bệnh còn hay xảy ra ở những người làm việc mà chân phải tiếp xúc với nước bẩn không có dụng cụ bảo hộ, những người cơ địa hay ra mồ hôi chân mà phải đi giày thường xuyên…
Mặt Ma - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Giáo sư Kê - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Mỹ nhân làng Ngọc 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
Và ngày hôm nay 8/7, tác giả lại dành tình cảm và cảm xúc của mình cho những chữ ký và con dấu nhân dịp ra mắt bộ BOXSET 3 CUỐN SÁCH "Trần Thủ Độ - Trần Quốc Tuấn - Trần Nguyên Hãn". Sau chuỗi ngày nắng nóng gay gắt, Hà Nội hôm nay bỗng mát mẻ lạ thường, cảm tưởng như ông trời cũng thương mến, ủng hộ cho buổi ký tặng
Bạn nào muốn xem Dược sĩ chém về Bảo hiểm Y tế và các vấn đề liên quan trên sóng VOVTV, xin mời...
Những nét chữ phấn trắng nguệch ngoạc đầu tiên của tôi trên cái bảng gỗ bố tôi tự làm và đánh bằng lá khoai lang trong vườn cho đen, chính là từ bàn tay chị Nghiên cầm dạy cách tô viết bằng viên phấn trắng. Tôi vẫn nhớ như in những cái chữ O, Ô, Ơ...đầu đời vẽ ra ấy. Chị còn hay gọi và cho tôi cùng đi ra chùa học. Tôi nhớ ngày xưa tóc chị dài và đẹp, mấy anh bộ đội về làng đóng quân mê lắm. Hình như hai bác tôi không cho chị lấy chồng xa...
Được thành lập từ năm 1841. Đây là nơi có xưởng in chữ quốc ngữ đầu tiên ở Việt Nam, góp phần cực kỳ quan trọng vào việc truyền bá, phổ biến loại chữ viết mới mẻ khi đó. Tiểu chủng viện này nằm ở Phước Thuận, Tuy Phước, Bình Định, cách trung tâm thành phố Quy Nhơn độ 12 phút xe chạy...
Chẳng là hôm nọ Cục lưu trữ tỉnh đem về tổ chức ở Trung tâm văn hóa Luy Lâu, bèn xuống xem. Cũng khá bổ ích, đặc biệt cho các cháu học sinh. Giá mà các cô hướng dẫn viên nhấn mạnh cho các cháu vài điểm thôi, thì các cháu sẽ nhớ dễ hơn...