Đánh giá
Mục lục bài viết
Sáng nay qua Hồ Gươm ngồi cà phê với ông Trung tá công an, chuyên trách chống ma túy của quận Hoàn Kiếm. Vấn đề ở chỗ là ông này có vẻ như dẫm vào chân mình hay sao ấy: đang là sĩ quan công an phố cổ, lại đi cầm bút!
Người gửi / điện thoại
Y văn cổ truyền đã đúc kết, “Thập nhân cửu trĩ”. Ấy là tổng kết trong nhân gian, cứ mười người thì có tới chín người bị mắc bệnh trĩ.
Đó chính là cây hoàng liên hay còn gọi là hoàng liên chân gà, vì bộ phận dùng phổ biến của nó là thân rễ xù xì trông giống như chân một con gà! Hoàng liên có tên khoa học là Coptis chinensis Franch (hoặc Coptis quinqesecta Wang), họ Mao lương: Ranunculaceae.
Thế nhưng ở bên Mỹ họ coi thực phẩm chức năng là gì? Họ coi như là thực phẩm bình thường thôi. Chả có gì đặc biệt hết. Cục quản lý dược phẩm và thực phẩm liên bang FDA hầu như không quan tâm kiểm soát việc sản xuất của các công ty thực phẩm.
Giã bạn - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Vô vi - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Mỹ nhân làng Ngọc 1 - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Mặt Ma - Tập truyện Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tập truyện: Mỹ Nhân Làng Ngọc
Tác giả: Trần Thanh Cảnh
Người đọc: Thủy Tiên
Trung đoàn 51 (E51) thành lập ngày 10/4/1968 tại Thái Thụy, Thái Bình giữa lúc cuộc chiến với Mỹ đang ác liệt. Trung đoàn có nhiệm vụ huấn luyện chiến sĩ mới bổ sung cho chiến trường...
Và ngày hôm nay 8/7, tác giả lại dành tình cảm và cảm xúc của mình cho những chữ ký và con dấu nhân dịp ra mắt bộ BOXSET 3 CUỐN SÁCH "Trần Thủ Độ - Trần Quốc Tuấn - Trần Nguyên Hãn". Sau chuỗi ngày nắng nóng gay gắt, Hà Nội hôm nay bỗng mát mẻ lạ thường, cảm tưởng như ông trời cũng thương mến, ủng hộ cho buổi ký tặng
Bạn nào muốn xem Dược sĩ chém về Bảo hiểm Y tế và các vấn đề liên quan trên sóng VOVTV, xin mời...
Đó chính là cà phê! Không hiểu sao dù gần Tây Nguyên, thủ phủ cà phê quốc gia nhưng cà phê nơi đây khá dở. Tại quán có thương hiệu như Xưa & Nay, còn khá, đạt mức trung bình của Sài Gòn- Hà Nội. Dĩ nhiên không so sánh với Ban Mê làm gì cho buồn...
Những nét chữ phấn trắng nguệch ngoạc đầu tiên của tôi trên cái bảng gỗ bố tôi tự làm và đánh bằng lá khoai lang trong vườn cho đen, chính là từ bàn tay chị Nghiên cầm dạy cách tô viết bằng viên phấn trắng. Tôi vẫn nhớ như in những cái chữ O, Ô, Ơ...đầu đời vẽ ra ấy. Chị còn hay gọi và cho tôi cùng đi ra chùa học. Tôi nhớ ngày xưa tóc chị dài và đẹp, mấy anh bộ đội về làng đóng quân mê lắm. Hình như hai bác tôi không cho chị lấy chồng xa...
Dù ai thích hay không cũng phải thừa nhận, đây là bộ cổ sử có giá trị duy nhất của nước Việt còn đến ngày nay. Bởi thế, phàm những người dân yêu và muốn tìm hiểu lịch sử nước nhà, những trí thức yêu nước, những nhà chính trị thực thụ muốn làm gì đó cho đất nước, cho xã hội không thể không đọc bộ sử này!